Thứ Tư, 20 tháng 5, 2009

Color/Dance


Âm nhạc có sức sống lâu bền trong tâm trí và cảm thức của mỗi người. Mình từng nói với một người bạn: Ngay cả khi ký ức bị bụi phủ mờ, thì âm nhạc và mùi hương là hai thứ có thể làm nó sáng bóng trở lại.

Hôm nay vô tình nghe lại Geogre Winston, những Color/Dance, Longing/Love… khơi gợi lại mạnh mẽ ký ức về những ngày mùa đông, chưa xa nhưng cũng không còn trong tay nữa. Tháng mười hai. Khi những vệt nắng cuối cùng của mùa thu chấm dứt, những cơn mưa tháng mười một cũng không còn đủ làm lạnh vai và đôi mắt ướt, chỉ còn lại tháng mười hai của những con đường khô khốc và lạnh lùng phía trước.

Và rất có thể, một ngày nào đó, khi nghe lại những bản nhạc của ngày hôm nay, mình cũng sẽ có một cảm giác bùi ngùi khó tả như thế. Không phải là nỗi nhớ, nó giống như bạn đã đi hết một chặng đường dài và quay đầu nhìn lại, chợt nhận ra con đường đã quá dài.

(From Trangneu's blog)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét